Thực hiện bởi Văn Tùng Lâm (IS09)
Xin chào các bạn, Ban liên lạc của mạng lưới Cựu sinh viên Khoa Quốc tế học mới đây đã có dịp phỏng vấn nhanh với Hồng Ngọc, khóa 09 đang làm việc tại Liên Hợp quốc – Geneva (Thuỵ Sĩ). Hồng Ngọc, một cô gái dễ mến luôn giàu năng lượng tích cực của đã có những chia sẻ đầu tiên về công việc hiện tại.
Hiện tại mình đang làm tại UNOPS (United Nations Office for Project Services) tại Geneva, Thuỵ Sỹ. Dự án của mình làm về sức khoẻ cộng đồng vầ cụ thể hơn là về lao phổi. Công việc của mình tập trung vào mảng quản lý dự án, mình phụ trách các hoạt động dự án về mua sắm công và hỗ trợ chính phủ, các tổ chức phi chính phủ hoặc phi lợi nhuận nhận các thiết bị chấn đoán – điều trị lao phổi, cũng như quản lý về mặt hành chính các hoạt động nghiên cứu và tăng cường nhận thức cộng đồng về bệnh này.
– Lời khuyên dành cho các bạn muốn theo đuổi công việc giống mình?
Còn tuỳ là các bạn đang ở giai đoạn nào của sự nghiệp nữa. Nếu đang là sinh viên, mà đặc biệt là sinh viên HANU thì mình thấy nên học hỏi, tích luỹ càng nhiều càng tốt. Không chỉ học ở giảng đường mà cả ở ngoài xã hội và môi trường làm việc thực tế – điều này thì chắc nói cũng hơi thừa vì mình thấy nhiều bạn sinh viên giờ năng động và đang làm tốt lắm.
Tuy nhiên mình thấy quan trọng hơn cả là các bạn nên có định hướng rõ ràng và dám nghĩ dám làm. Ngày trước mình cứ thế nộp hồ sơ ở bất cứ nơi nào mình muốn (xong rồi lạy trời lạy phật phù hộ nữa). Mình thấy việc là trau dồi kiến thức chuyên môn, kỹ năng tiếng (không chỉ là tiếng Anh) và tinh thần làm việc chuyên nghiệp là vô cùng quan trọng. Tất cả đều phụ thuộc vào thái độ tích cực và đúng mực đó!
– Những nguồn lực tốt nhất giúp Ngọc trên con đường mình chọn?
Có rất nhiều điều mà mình cảm thấy là mình quả thật may mắn vì có được. Ví dụ như mình có cơ hội học và nhận học bổng từ chính phủ vùng Flander của Bỉ, nơi mà mình đã được tiếp xúc và học hỏi quá nhiều từ các anh chị cùng lớp, đều là những người có kinh nghiệm làm việc lâu năm trong ngành nghiên cứu và phát triển, đến từ rất nhiều nước và nền văn hoá khác nhau trên thế giới. Chính năm tháng học tập đó đã giúp mình thay đổi cũng như mở rộng tầm nhìn và cách nhận thức về thế giới và đặc biệt là lĩnh vực phát triển.
Ngoài ra không thể không thể kể đến quãng thời gian học tập tại HANU vì đã giúp mình định hình kỹ năng và phong thái tự tin khi tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Những cơ hội này, không thể có được nếu như gia đình bố mẹ mình không luôn ở đó để hỗ trợ và luôn tin tưởng và tôn trọng những quyết định của mình.
– Ba người ảnh hướng nhất đến mình?
Ảnh hưởng mình về nhiều phương diện khác nhau trong cuộc sống, và không phải ảnh hưởng nào cũng là tích cực nhé
Bố mẹ mình (tính là một nhé ^^)
Sếp hiện tại của mình và
bạn trai của mình
– Những kĩ năng duy nhất nào giúp bạn trở nên thành công?
Mình có nên bắt đầu từ định nghĩa thế nào là thành công không nhỉ Vì thú thực là mình không nghĩ mình đã thành công gì cho lắm. Tuy nhiên, nếu để nhìn nhận là mình có thành công theo một chừng mực hoặc định nghĩa nào đó, thì mình thấy kỹ năng tiếng và sự tự tin khi giao tiếp thực sự giúp mình rất nhiều trong việc thích ứng với mội trường quốc tế – trong cả học thuật lẫn làm việc chuyên nghiệp.
Tất nhiên là còn rất nhiều yếu tố khác nữa, tuy nhiên theo mình và trong trường hợp của mình, hai yếu tố trên là quan trọng hơn cả cho đến giờ phút này. Mình tin là trong tương lai mình sẽ có thêm nhiều điều nữa để thêm vào danh sách giản đơn này.
– Nếu Ngọc có thể quay ngược thời gian và nói với bản thân lúc 18 tuổi thì sẽ nói gì?
“Hiện giờ thì mày làm đúng rồi đấy, cứ thế mà đi tiếp đi. Tuy nhiên, nghĩ xa hơn một tí và dám làm hơn một tí trong tương lai gần. Mọi điều đều trông có vẻ rất khó khăn cho đến khi thật sự tìm hiểu và bắt tay vào làm. Thế nên ngay khi có ý tưởng thì phải tìm hiểu để đầu tư thời gian và sức lực vào đúng chỗ. Nếu không thì sẽ phí hoài mất nhiều thời gian đó”.
Mình thấy mình lúc 18 tuổi không có điều gì phải hối hận cả. Giờ nghĩ lại thì hồi đó mình dành thời gian học ăn ngủ chơi hay làm việc đủ cả. Thế là mình đã tận hưởng quãng thời gian lúc đó cho thật đã rồi. Chỉ là lúc ngoài 20 tuổi mình có thêm nhiều lựa chọn trong cuộc sống nhưng lại chưa biết nhiều và chưa thực sự sẵn sàng cho nó nên giờ cũng mất thêm nhiều thời gian để bù đắp, hì.
– Ngọc có hạnh phúc không? Và muốn thay đổi điều gì? Lại định nghĩa hạnh phúc nhỉ?
Haha. Mình nhớ có một câu nói mà mình biết từ hồi học HANU, đó là “hạnh phúc là muốn những gì mình đạt được”. Vậy thì có thế nói là mình hạnh phúc. Còn rất nhiều điều mình muốn làm và muốn đạt được mà chưa thực hiện được, tuy nhiên nó lại không phít với định nghĩa kia rồi… Nói thế thôi chứ mình may mắn có cơ hội được đi nhiều nơi, nên được tận mắt thấy nhiều hoàn cảnh của nhiều người nên lúc nào mình cũng cố gắng tự nhắc nhở bản thân là mình may mắn như thế nào và nên cảm thấy hạnh phúc với tất cả những gì mình có và đã đạt được trong cuộc sống.
Cũng có nhiều điều muốn thay đổi lắm hì. Nhưng điều quan trọng nhất là mình muốn bình tâm hơn và làm chủ bản thân tốt hơn.
* Câu hỏi vui: – Nơi yêu thích là đâu?
1- Hiệu cafe sách
2- Nhà vườn nơi mình thường mua rất nhiều loại hoa và cây cối
3- Cái giường ngủ
– Ngọc sẽ làm gì với nguồn lực vô hạn?
Hiểu và phát triển bản thân tối đa, trước khi biết mình có thể làm gì tốt nhất cho những người xung quanh mình.
– Món ăn nào mình ước là không bao giờ tồn tại?
Thịt động vật. Mình rất thích ăn thịt, nhưng đó cũng chính là lý do vì sao. Hẳn mọi người cũng nghe thấy hay đọc thấy ở đâu đó những tác động tiêu cực của việc tiêu thụ thịt động vật. Tuy nhiên sự thật là mình cảm thấy không có đủ động lực và khả năng để hoàn toàn không ăn thịt nữa. Thế nên mình ước, tốt hơn là những món ăn đó chưa bao giờ tồn tại.
– Ngọc định nghĩa thế nào về thành công?
Là đạt được những gì mình mong muốn. Câu này mình được nghe trong phần chia sẻ tại buổi học cuối của môn thầy Long, chính là phần trước của đoạn “hạnh phúc là muốn những gì mình đạt được”. Nghe hơi giáo điều nhưng mình thấy rất đúng. Thành công hay hạnh phúc đều là những cảm giác và nhận thức từ bên trong chính con người mình, là những gì mình thấy được, chứ không tuỳ thuộc vào sự đánh giá từ bên ngoài của xã hôi. Vì đánh giá của xã hội hoàn toàn là tương đối, và thay đổi tuỳ thuộc rất nhiều vào nhiều yếu tố. Chỉ có cảm nhận thực tế của cá nhân về chính bản thân là duy nhất và chân thực nhất thôi.
– Cám ơn Ngọc và chúc bạn luôn vui!
Xin chào và chúc các bạn luôn khỏe!